Đề bài: Phân tích diễn biến tâm trạng của các nhân vật trong đoạn trích “Hạnh phúc của một nhà đưa tang” của Vũ Trọng Phụng.
Số Đỏ được coi là tác phẩm hay nhất của Vũ Trọng Phụng cũng như của nền văn học trào phúng Việt Nam hiện đại. Tính chất trào phúng đó không chỉ thể hiện qua ngôn ngữ, giọng điệu, tình huống mà còn được bộc lộ một cách trực tiếp và sắc nét nhất qua chân dung của từng nhân vật trong tác phẩm ở đoạn trích Hạnh phúc một tang gia.
Câu chuyện bắt đầu với cái chết của một ông già – ông cố. Đó là một người ông, người cha và người bạn đáng kính của một gia đình thượng lưu. Những tưởng cái chết ấy sẽ gây nên nỗi xót xa không nguôi trong lòng người ở lại. Nhưng không, cái chết của cụ cố là niềm vui, niềm hạnh phúc tột đỉnh của tất cả con cháu. Do di chúc trên giấy tờ đã được thực hiện nên họ sẽ nhận được số tài sản thừa kế rất lớn. Giữa lúc tang quyến đang rối bời, mỗi người nhảy lên một cách khác nhau, khoác lên mình một bộ mặt khác nhau để bày tỏ niềm tiếc thương trong niềm hạnh phúc tột cùng.
Ông cố Hồng nhắm mắt mơ màng khi nghĩ đến giây phút mình mặc bộ đồ ngủ, chống gậy, vừa chắc nịch vừa ngượng nghịu, để thiên hạ chỉ trỏ: Chà, bé già quá. . Đây là dịp để cụ Hồng diễn trước đám đông, là cơ hội để tỏ lòng hiếu thảo với cha bằng cách tổ chức một tang lễ thật lớn. Anh Văn Minh: Niềm vui riêng xen lẫn niềm vui chung. Niềm vui của ông Văn Minh là biểu hiện cao độ của niềm vui chung của cả gia đình: nóng lòng chờ luật sư đến để thực sự chia gia tài. Ông Văn Minh cũng được Vũ Trọng Phụng miêu tả chi tiết quằn quại, vò đầu bứt tóc, nhưng thực ra ông không biết xử trí thế nào với Xuân tóc đỏ, hơn là lo tổ chức tang lễ cho em. tổ tiên. Còn bà Văn Minh, vợ ông thì sung sướng trong bộ đồ ngủ hiện đại, bà mừng ra mặt, bởi những mẫu thời trang mới nhất bà sẽ nhân dịp này tung ra thị trường, biến đám tang thành nơi thờ cúng. trình diễn, công bố bộ sưu tập mới nhất.
Anh cho biết mình sừng sỏ, sung sướng và hả hê khi biết giá trị của cục sưng trên đầu, bởi nhờ nó, anh sẽ được hưởng một phần lớn gia tài. Số tiền đó là sự đền bù cho danh dự của anh ta. Trong đám tang tiếng khóc Hừ! Tiếng còi của ông Phấn liên tục vang lên, ông ta khóc đến mức không đứng vững được, phải nhờ đến Xuân Tóc Đỏ đỡ ông ta đứng dậy. Tưởng chừng đó là một nỗi đau rất thật và chân thành, nhưng hành động dúi tiền vào tay Xuân Tóc Đỏ với tờ 1/4 đã vạch trần bộ mặt dối trá của ông Phan bị cắm sừng. Hành động đó cũng thể hiện âm mưu hợp tác làm ăn với Xuân tóc đỏ để kiếm lời.
Còn Tuyết – cô gái nửa hư thì sung sướng vì sẽ được mặc những bộ trang phục hiện đại, áo ngây thơ, nửa nở nang lộ ra chiếc váy voan mỏng, bên trong có chiếc áo nịt ngực trông như hở hang. nách và nửa ngực – nhưng viền đen, đội chiếc mũ lưỡi trai xinh xắn, khuôn mặt đượm buồn, lãng tử rất hợp mốt trong một gia đình. Bộ quần áo ngây thơ Tuyết mặc để chứng tỏ mình không hề hư hỏng với thiên hạ, khuôn mặt buồn bã rất lãng mạn, tưởng rằng buồn vì mất người thân nhưng thực ra là vì nhớ người yêu – Xuân. Xuân Tóc Đỏ mãi mãi vẫn chưa xuất hiện trong đám tang của cô Xuân. Hình thức bên ngoài và hiện thực bên trong được Vũ Trọng Phụng dùng bút pháp châm biếm cay nghiệt phơi bày.
Chú Tư Tân khi nghe tin chú mất đã phát điên lên vì chiếc máy ảnh mới mua của chú sắp được đưa vào sử dụng. Trong khi hạ huyệt trong bộ quần áo luộm thuộm, ông quở từng người chống gậy, cúi đầu, cúi đầu, lau mắt v.v… Dường như ông Từ Tấn như một đại đạo làm cho cuộc vui chơi tang lễ thêm nhức nhối. phần hoàn hảo.
Min De, Min Toa đang trong thời điểm buồn không có việc gì làm, Buồn như thương nhân sắp vỡ nợ, được thuê giữ trật tự đám tang, họ vui vô cùng. Nhà sư giàu có vênh vang, ngồi trên xe hơi, có một đám đông đến đó để tỏ ra vui mừng và tự hào về thành tích lật đổ hội Phật giáo của mình. Đại hữu Hồng: được dịp khoe đủ thứ huân chương, râu ria. Bề ngoài thì họ đều xúc động, nhưng thực ra họ xúc động không phải vì thương hại người đã khuất mà vì nhìn thấy làn da trắng ngần trong chiếc áo voan trên cánh tay và ngực của Tuyết. Bạn Văn Minh, cô Hoàng Hớn và cô Tuyết, đại diện cho lớp trẻ: với vẻ ngoài bịt mặt, họ buồn và nghiêm túc, nhưng thực ra họ yêu nhau, cười với nhau, bình phẩm. nhau, gièm pha nhau… bằng những lời lẽ thô tục.
Sự xuất hiện của Xuân Tóc Đỏ đã hoàn thiện bức tranh hài tuyệt vời đó. Khi tang lễ kết thúc, Xuân xuất hiện với vòng hoa rất lớn, mọi người đều rất cảm động trước sự chu đáo của Xuân khiến tang lễ càng thêm long trọng. Nhưng đặc biệt nhất phải kể đến chi tiết sự phối hợp nhịp nhàng giữa ông Phán và Xuân Tóc Đỏ trong việc trao đổi mua bán. Tờ năm đô la gấp tư ông Phan dúi vào tay Xuân, Xuân vội giữ tay không cho ai nhìn thấy, một hành động rất chuyên nghiệp và thành thạo. Việc mua bán trao đổi đã thành công và hứa hẹn sẽ có nhiều giao dịch lớn và thành công hơn nữa.
Đám đông được lặp đi lặp lại một cách táo bạo như vậy càng khoét sâu thêm sự vô liêm sỉ, vô tâm của nhóm người đó. Nó diễn ra mãi mãi, không bao giờ kết thúc, chỉ có những thay đổi khác nhau về hình thức.
Bằng nghệ thuật châm biếm, trào phúng bậc thầy Vũ Trọng Phụng đã khắc họa từng chân dung độc đáo, riêng biệt bằng tiếng cười châm biếm. Vạch trần bộ mặt giả dối của xã hội đương thời.
Xem thêm các bài văn mẫu về phân tích và lập dàn ý tác phẩm lớp 11:
niềm hạnh phúc
Các bộ đề lớp 11 khác